Bên cạnh bánh chưng xanh, câu đối đỏ thì những bộ quà tặng tết luôn là vấn đề được nhiều người quan tâm. Tặng quà ngày tết đó đã là một nét đẹp văn hóa có từ lâu đời của nước ta. Đây là cách thể hiện tình cảm, một cách tri ân và là
Đầu làng tôi có một cụ già, mọi người vẫn thường gọi là cụ Mến. Cụ Mến đã già lắm rồi, thế nhưng chiều chiều cụ vẫn lẫm chẫm xách ấm trà ra ngồi trước gốc đa, có lúc thì thơ thẩn ngồi một mình, có lúc thì bày ra bộ bàn cờ mòn vẹt,
Chúng ta vẫn thường được nghe về thập đại danh trà Trung Hoa, thậm chí có người còn có thể đọc tên vanh vách và vô cùng sành sỏi. Nhiều người cho rằng, việc sở hữu, uống những chén trà kia là sang, quý và trở nên lơ là với những sản phẩm trà Việt.
Ngoại tôi có một ấm trà. Một ấm trà Mai Hạc đề vài dòng thơ chữ Nôm. Ấm trà đã nhuốm màu của thời gian, không còn đẹp nữa, nhưng Ngoại tôi vẫn nâng niu như báu vật. Lũ chúng tôi, chiều chiều vẫn mon men bên cái chõng tre của Ngoại, xuýt xoa ngắm
Uống trà khi sáng tác là thói quen của rất nhiều nhà văn. Trong không gian mênh mang, bao la của trời đất, thứ thức uống thảo thơm có thể giúp khơi lên niềm cảm hứng sáng tạo mạnh mẽ đến vô cùng. Nhiều người cho rằng, thói quen này bắt đầu từ lí do họ
Không chỉ có trà sen, người Việt còn có thức trà ướp hương hoa vang danh là trà cúc. Đối với những người đã mê mẩn thức uống thượng đẳng này thì việc tự ướp cho mình những mẻ trà cúc thơm ngon là điều vô cùng ý nghĩa. Không cần quá cầu kỳ chỉ
Mùa đông về mùa cưới cũng về theo. Kết duyên phận cho tình yêu đôi lứa. Miếng trầu cay giúp tình thêm ấm lửa. Rót chén Chè bàn tính chuyện phu thê. Phong tục này trải khắp mọi miền quê. Không thể thiếu chén nước Chè khai vị Rất cao sang rất nghĩa tình dung
Một tách trà sau mỗi bữa cơm trưa. Chỉ thế thôi ngẫm vị đời qua từng ngụm nước. Nhấp miếng trà Shan ngắm dòng người xuôi ngược. Ngào ngạt hương nhớ lắm một miền quê. Bỗng xóa tan những khó nhọc bộn bề. Ta đắm say thưởng thức chè thanh khiết Cùng anh em nói cười vui câu chuyện. Chất chứa tình người bên ấm nước tha hương Ngụm nước đầu cảm nhận rõ mùi thơm. Cái lạnh xứ người đâu rồi chẳng rõ. Ấm áp tình quê xuôi dần xuống cổ. Chảy khắp cõi lòng
Xuân đã về rồi đấy Bánh, mứt, rượu và hoa Bao nhiêu vẫn chưa đủ Nếu thiếu một ấm trà Nhớ ngày xưa ba bảo Trà Ngọt con chẳng tin Chỉ thấy vị đắng ngắt Cứ tròn xoe mắt nhìn Giờ vẫn vị trà ấy Vẫn câu chuyện ngày xưa Mà ấm lòng đến thế
Chè shan tuyết cổ thụ là tinh hoa của đất trời, thứ sản vật thiêng liêng thiên nhiên ban tặng cho núi rừng Tây Bắc. Ngồi bên bếp lửa, nhìn người dân tộc thoăn thoát đảo trà, nghe vị trà mộc mạc bay lên thơm ngát. Ngắm khói bay lên từ gian bếp nhỏ, nhấp chén
Đường lên Tà Xùa mây giăng kín lối, tiết trời lành lạnh, khí trời trong lành, tươi mát, thanh khiết và nguyên sơ. Mảnh đất này chính là quê hương của những gốc chè cổ thụ, cội nguồn của những ngọn chè shan Tuyết Tà Xùa thơm nức lòng người. Đến Tà Xùa có chè cổ thụ