Một ngày con nhớ mái hiên Chén trà còn ấm mẹ hiền vừa pha Hương đưa thoang thoảng quanh nhà Quyện trong lời kể của cha hôm nào. Nơi vùng xanh biếc non cao Trăm năm một búp điểm vào bức tranh Búp trà cổ vẫn non xanh Sao qua cay đắng lọc thành vị
HƯƠNG TRÀ SỚM Sớm hôm khai vị tách trà Vị đăng đắng, ngọt hương ngà ngà say Trà ngon thêm vị trầu cay Mở ra câu chuyện một ngày vui tươi Chất quê dân dã tình người Chén trà Shan Tuyết ngọt lời anh trao Má em cũng đỏ hồng hào Nhâm nhi từng ngụm
Chuyền tay nhau một chén Trà Ấm như câu chữ đậm đà tháng năm, Vốn thầy cô đã dụm dành Trao bao lớp học sinh, thành người ngoan. Tóc mây bạc, bởi lo toan, Hay vì bụi phấn nên càng xót xa Đời – phải chăng cũng như Trà, Chát khi vừa uống, ngọt là
Ngồi đi nhấp một ngụm trà Bon chen chi để lạc ta với đời Phải đâu ghét, lại kiệm lời Mấy tuần trà Tuyết cho vơi nỗi lòng. Ngồi đi khép lại long đong Chén trà dẫu chát vẫn trong lạ kỳ Nhọc nhằn rồi cũng qua đi Như trà ngọt hậu, bởi vì